Con lấy chồng, cha tức giận, từ con
Bởi cha biết, tính chồng con lêu lổng
Cha quát mắng, hầm hầm ra đóng cổng
"Đi luôn đi, đừng bén mảng về nhà..."
Trong mắt con, chồng có vẻ thật thà
Lại ga lăng, nên con cương quyết lấy
Lấy về rồi ngỡ ngàng con mới thấy
Chồng trăng hoa, bồ bịch với bao người
Những đêm dài ôm con nhớ những lời
Cha khuyên can, cứ nghĩ cha cổ hủ
Để giờ đây vắng chồng con không ngủ
"Xin lỗi cha..." mà hối hận cha ơi.
Mẹ thương con nên nhắn gửi mấy lời
Có thiếu gì cứ về nhà mà lấy
Lựa khi cha đi làm đồng cày cấy
Ăn chén cơm cũng vội vội vàng vàng.
Rồi một ngày con chưa kịp đi ra
Trời mưa to nên cha về bất chợt
Con luống cuống gắp cọng rau cũng trượt
Lén nhìn cha, Người gầy yếu lắm rồi.
Con định đi, cha níu lại lựa lời
"Con cứ về, về khi nào cũng được
Đừng bắt cha ngồi ngoài đồng khát nước
Chờ con ăn xong, mới dám về nhà..."
Ôm chặt cha, lòng nức nở vỡ òa
Con bất hiếu, nguyện xin cha lượng thứ
Bao hối hận, con run run nói nhỏ
"Cảm ơn cha, con đã hiểu, cha ơi..."
- sưu tầm.
Đời người con gái mà!
Trả lờiXóa